Một gia sư tiếng Trung giỏi luôn biết truyền cảm hứng học tập
cho học sinh mình. Gia sư tiếng trung Ngoại Thương giỏi nhiệt tình đam mê với
công việc và luôn được các phụ huynh yêu quý
Gia sư tiếng trung giỏi
– Kiến thức chuyên môn: Bất kì một giáo viên nào điều tối
thiểu nhất cũng là kiến thức chuyên môn, dẫu kĩ năng sư phạm có tốt đến đâu
nhưng không có khả năng chuyên môn thì hiệu quả bài giảng cũng chỉ là con số 0.
Kiến thức chuyên môn yêu cầu đối với một gia sư Tiếng trung đó là:
Ngữ pháp: Yếu tố cần thiết thứ 2 đó là ngữ pháp. Gia sư Tiếng
trung giỏi cần phải có nền tảng ngữ pháp tốt, hiểu các cấu trúc từ vựng các thì
thời, thể chủ động bị động. Đây là những ngữ pháp cơ bản cần có. Nâng cao hơn
là cách sử dụng các từ phù hợp vào từng loại văn cảnh. Ngữ pháp Tiếng trung rất
quan trọng trong các kì thi IELTS, TOEFL…
Từ vựng: Tiếng trung là một ngoại ngữ do đó yêu cầu người
gia sư phải có vốn từ vựng tốt, dẫu có phát âm chuẩn, ngữ pháp tốt nhưng vốn từ
vựng nghèo nàn thì cũng không thể giao tiếp nổi
Phát âm: Gia sư phát âm có chuẩn thì học sinh mới có thể học
theo được. Ngữ âm chuẩn nhất thường là các gia sư TP.HCM. Phát âm có chuẩn mới
có thể giao tiếp với người nước ngoài được tốt.
Tiếng Trung (tiếng Trung: 中文; bính âm: Zhōngwén; Hán-Việt:
Trung văn), tiếng Hán (Trung văn giản thể: 汉语; phồn thể: 漢語; bính âm: Hànyǔ; Hán-Việt:
Hán ngữ) hay tiếng Hoa (Trung văn giản thể: 华语; phồn thể: 華語; bính âm: Huáyǔ; Hán-Việt:
Hoa ngữ) là một ngôn ngữ hay họ ngôn ngữ gồm các ngôn ngữ có ngữ điệu thuộc hệ
ngôn ngữ Hán-Tạng. Mặc dù thường được coi là ngôn ngữ duy nhất với lý do văn
hoá, trên thực tế mức độ đa dạng giữa các vùng khác nhau có thể sánh với sự đa
dạng của các ngôn ngữ Rôman. Tuy vậy, tất cả mọi người nói các thứ tiếng Trung
Quốc khác nhau đều dùng chung một dạng văn viết thống nhất có từ đầu thế kỷ 20
là bạch thoại (nghĩa là thứ tiếng bình dân dựa trên tiếng Quan Thoại) dùng gần
như cùng một bộ chữ Trung Quốc.
Khoảng một phần năm dân số thế giới hiện nay dùng một trong
những thứ Tiếng Trung Quốc làm tiếng mẹ đẻ, khiến nó trở thành thứ tiếng đứng đầu
thế giới về phương diện này. Tiếng Trung Quốc nói ở thể Quan Thoại chuẩn là
ngôn ngữ chính thức của Cộng hoà nhân dân Trung Hoa và Trung Hoa dân quốc tại
Đài Loan, cũng như là một trong bốn ngôn ngữ chính thức của Singapore, và là một
trong sáu ngôn ngữ làm việc chính thức của Liên Hiệp Quốc. Tiếng Trung Quốc nói
ở thể Quảng Đông chuẩn thì là một trong những ngôn ngữ chính thức của Hồng Kông
(cùng với tiếng Anh) và của Ma Cao (cùng với tiếng Bồ Đào Nha).
Thuật ngữ và khái niệm và người Trung Quốc sử dụng để phân
biệt văn nói và văn viết không giống với phương Tây do những sự khác biệt về
phát triển chính trị và xã hội ở Trung Quốc so với châu Âu. Mặc dù châu Âu phân
chia thành nhiều nhà nước-quốc gia dựa trên khác biệt về ngôn ngữ sau khi Đế quốc
La Mã sụp đổ, Trung Quốc vẫn giữ được thống nhất về văn hoá và chính trị vào
cùng thời kỳ đó và duy trì được thứ ngôn ngữ viết chung trong suốt thời kỳ lịch
sử của nó dù trên thực tế sự đa dạng trong ngôn ngữ nói của Trung Quốc có thể
sánh như châu Âu. Do đó, người Trung Quốc phân biệt rõ giữa “văn viết” và “văn
nói”. Như vậy, quan niệm về sự thống nhất và khác biệt giữa văn viết và các dạng
văn nói ở phương Tây rõ rệt hơn là ở Trung Quốc.
Tại Trung Quốc, Quan thoại được sử dụng nhiều nhất. Ngoài
ra, còn có tiếng Quảng Đông được sử dụng tại tỉnh Quảng Đông, đặc khu Hồng
Kông, tiếng Ngô sử dụng tại tỉnh Chiết Giang, tiếng Mân tại tỉnh Phúc Kiến
v.v., đây là những phương ngôn (tiếng địa phương).
Về mặt phát âm những phương ngôn này có nhiều từ ngữ phát âm
giống tiếng Quan Thoại hoàn toàn, một số chỉ đọc hơi giống và cũng có những từ
phát âm khác xa Quan thoại. Các phương ngôn trên có cách phát âm đa dạng hơn
Quan thoại do đó từ đồng âm trong những phương ngôn này cũng ít hơn.
Về mặt chữ viết thì chỉ có một loại chữ duy nhất đó là chữ
Hán.
Tiếng Việt có từ Hán-Việt, trong tiếng Triều Tiên thì có từ
Hán Triều và tiếng Nhật có từ Hán Hòa. Tất cả những từ này đều có cách phát âm
giống 50%-100% tiếng Quan Thoại hoặc các phương ngôn khác. Ví dụ từ “thủy” phát
âm (nguyên âm) giống tiếng Quan Thoại, từ “trúc” lại phát âm (cả từ) giống tiếng
Quảng Đông.